Thầy giáo hỏi: “Trên cây có 10 con chim, người thợ săn nổ súng bắn chết 1 con, hỏi trên cây còn lại mấy con?”
Học trò: “Thưa thầy, cho em hỏi đó là súng lục không tiếng động, hay là những khẩu súng nào khác không có tiếng động?”.
Học trò: “Thưa thầy, cho em hỏi đó là súng lục không tiếng động, hay là những khẩu súng nào khác không có tiếng động?”.
Thầy: “Không phải là khẩu súng lục không có tiếng động, cũng không phải là những khẩu súng nào khác không có tiếng động”.
Trò: “Âm thanh của khẩu súng là bao nhiêu?”
Thầy: “Khoảng 80 đến 100 đề-xi-ben”.
Trò: “Nói vậy là tiếng súng sẽ chấn động đến điếc cả tai, đúng không thầy?”
Thầy: “Đúng”.
Trò: “Ở vùng đó, bắn chim có vi phạm pháp luật hay không?”
Thầy: “Không phạm pháp”.
Trò: “Thầy có chắc chắn rằng con chim đó đã thật sự bị bắn chết hay không?”
Thầy: “Chắc chắn”.
Thầy giáo có phần không còn kiên nhẫn nữa: “Làm ơn đi, em chỉ cần nói cho thấy biết là còn lại mấy con chim là được rồi nha”.
Trò: “Dạ! Cho em hỏi, trong số những con chim đó, có con nào bị điếc hay không?”
Thầy: “Không có”.
Trò: “Trong số đó có con nào đầu óc có vấn đề không ạ? Chính là ngốc đến nỗi khi nghe thấy tiếng súng nổ mà cũng không biết bay đó?”.
Thầy: “Không có, chỉ số thông minh là từ 200 trở lên !”.
Trò: “Có con nào bị nhốt trong lồng hay không?”
Thầy: “Không có”.
Trò: “Cho em hỏi thêm, là có con chim nào bị tàn tật hay là đói đến nỗi bay không được hay không?”
Thầy: “Không có, con nào con nấy thân thể đều rất mạnh khỏe”.
Trò: “Thầy ơi, có tính tổng số chim con đang nằm trong bụng mẹ hay không?”
Thầy: “Toàn bộ đều là chim trống hết”.
Trò: “Người thợ săn có bị hoa mắt gì không, thưa thầy? Mà thầy đảm bảo là 10 con chứ?”
Thầy: “10 con”.
Học trò vẫn tiếp tục truy hỏi: “Cho em hỏi, có con chim nào ngốc đến nỗi không sợ chết hay không?”
Thầy: “Toàn bộ đều sợ chết cả”.
Trò: “Trong đó có con nào là tình nhân của nhau hay không, ví như khi một bên bị bắn chết, bên kia cũng sẽ chủ động chết theo người yêu chẳng hạn”.
Thầy: “Đồ ngốc! Không phải đã nói trước với em, tất cả đều là trống cả hay sao!”.
Trò: “Cho em hỏi, có khi nào người thợ săn bắn một phát mà trúng hai con hay không?”
Thầy: “Không có”.
Thầy: “Không có”.
Trò: “Một phát trúng 3 con, có không hả thầy?”
Thầy: “Không có”.
Trò: “4 con thì sao?”.
Thầy: “Càng không thể”.
Trò: “5 con?”.
Thầy giáo hoàn toàn suy sụp đầu óc: “Thầy xin nói lại một lần nữa, một phát súng chỉ có thể bắn trúng 1 con mà thôi!”.
Trò: “ …..Được rồi, có phải tất cả các con chim đều sẽ tự do bay lượn hay không? Ví như khi chúng bị dọa sợ quá mà bay đi, sẽ không vì hoảng hốt lo sợ mà đụng phải nhau chứ?”
Thầy: “Sẽ không như vậy đâu, mỗi con đều sẽ tự do bay lượn”.
Trò: “Nếu thật sự đúng như những gì thầy đã nói”.
Học trò tràn đầy lòng tin mà nói: “Con chim bị bắn chết nếu như vướng phải cành cây, không có rơi xuống đất, vậy thì trên cây còn lại một con; nếu như nó rơi xuống, thì cành cây sẽ chẳng còn lại con nào cả!”
Cuối cùng đã chờ được đáp án của học sinh rồi, thầy giáo bỗng dưng cảm thấy đầu óc quay cuồng, suýt nữa ngã lăn xuống đất, ông run cầm cập nói: “Thôi, con không cần phải học tiểu học nữa đâu, mà hãy trực tiếp đi thi làm thám tử điều tra đi !”
Cuối cùng đã chờ được đáp án của học sinh rồi, thầy giáo bỗng dưng cảm thấy đầu óc quay cuồng, suýt nữa ngã lăn xuống đất, ông run cầm cập nói: “Thôi, con không cần phải học tiểu học nữa đâu, mà hãy trực tiếp đi thi làm thám tử điều tra đi !”